Ông xã ăn vụng xin chùi mép 5.2

edit: Vô Phong

Chương 5.2:

Một bữa cơm ăn xong, không khí hết sức hòa hợp. Sau khi ăn xong, Vu Linh San đột nhiên hỏi: “Này, chúng ta ăn nhiều như vậy mất bao nhiêu tiền?”

Tựa hồ ăn xong nhiều món ăn, từ đầu tới đuôi cô chỉ nhớ ăn cái gì, đều quên mất phải nhìn giá món ăn, cô có chút hối hận, nơi này rất xa xỉ, tiền của hắn không phải là tiền của mình sao? Nên thay hắn tiết kiệm.

“Loại vấn đề này, phụ nữ không cần biết, để đàn ông trả tiền là tốt rồi.” Hắn giống như nhìn thấu tâm tư của cô, khẽ cong khóe môi.

“Tôi chỉ hỏi mà thôi, dựa theo giá trị con người của tôi, tôi ăn không nổi nơi này.” Cô thật thà nói.

“Vậy tôi nói cho cô biết, bắt đầu từ hôm nay, cô chính là bà chủ của nơi này, cô cảm thấy giá trị con người của cô có ăn được hay không?” Hắn mang theo trêu đùa, nói ra những lời này, nụ cười nhàn nhạt lay động.

Hai mắt của Vu Linh San càng mở càng lớn, chiếc ví trong tay cơ hồ muốn rơi xuống, “Anh nói cái gì?”

“Khách sạn này là của tôi, cho nên. . . . . .” Hắn khẽ ngoắc ngoắc môi.

Vu Linh San trừng mắt nhìn, “Vậy sau này tôi không phải có thể ngày ngày ở đây ăn cơm sao? Ha, tôi đang lo trong nhà không có ai nấu cơm, thật sự là quá tốt.”

Lục Hiên Vũ rên lên một tiếng, đột nhiên hứng trí tiếp tục nói cũng không còn. Người phụ nữ này thật sự là quá không hiểu phong tình rồi.

Cơm nước xong, Lục Hiên Vũ hỏi Vu Linh San muốn đi tắm suối nước nóng hay không, Vu Linh San gật đầu một cái!

Cô vừa mới chuẩn bị đến phòng thay đồ thay đồ bơi, lại bị Lục Hiên Vũ kéo về, chỉ nghe hắn lãnh đạm nói: “Hai người chúng ta tắm trần đi.”

“Ách. . . . . .” Mặt Vu Linh San không khỏi đỏ lên, Lục Hiên Vũ thấy cô vẫn còn đang do dự, trực tiếp tiến lên sờ hông của cô hai ba lần cởi y phục xuống, sau đó ôm thân mình trơn bóng của cô cùng chìm vào trong suối nước nóng.

Nơi này hơi nước mờ mịt, mặt của hắn rất gần mặt của cô, trên mặt mang theo vài phần tươi cười, nhìn xem có vài phần hoảng hốt.

Làn nước ấm trêu chọc, nhuộm thân thể của cô thành màu hồng xinh đẹp, cô thoải mái vùi mình vào, thõa mãn than thở.

Hai người vẫn luôn không nói gì, có thể là bởi vì mới vừa ăn cơm xong có chút lười biếng.

Lục Hiên Vũ đột nhiên dùng nước trêu chọc cô, “Này, cô nói gì đi, ngồi không như vậy rất buồn bực.”

Vu Linh San cũng động thủ trêu chọc hắn, “Buồn bực? Chúng ta lại không quen, có lời gì hay để nói sao?” Cô thoải mái để nước ngập tới cổ, cô thích nhất tắm suối nước nóng, toàn thân được làn nước ấm bao quanh, từng lỗ chân lông cũng cảm thấy thật là sảng khoái.

Cho tới bây giờ, Lục Hiên Vũ đều là người cao cao tại thượng, trên thế giới này vô số người muốn nịnh nọt hắn, hiện tại vợ mới cưới của mình cư nhiên dùng loại giọng này nói chuyện với hắn, trong lòng dĩ nhiên hết sức không vui.

Lục Hiên Vũ lạnh lùng nhìn cô một cái, đi tới phía sau cô, đôi tay tự nhiên đặt lên hai vai của cô, đôi môi thật mỏng dính vào vành tai cô, “Vu Linh San, tôi không thích nghe cô nói như vậy, giọng điệu như vậy, tôi vô cùng không thích, thật sự! Tôi xem chỉ có thời điểm ở trên giường, lời của cô tôi mới thích nghe.”

Hô hấp của Vu Linh San không khỏi hơi chậm lại, khẽ giật mình không biết nói cái gì cho phải.

Bàn tay của Lục Hiên Vũ không đứng đắn di chuyển trên người cô, “Nơi này chính là địa phương tốt. . . . . . Không có ai, lại trống trải, kêu ở chỗ này nhất định sẽ rất êm tai.”

Vu Linh San có chút buồn bực, tối qua đã bị hắn hành đến sắp không xong, bây giờ còn muốn? Cô khẳng định không chịu nổi, cô nhạt nhẽo cười một tiếng xoay người lại, chống lại ánh mắt có chút sớm nắng chiều mưa của hắn, cô cúi đầu, theo bản năng lẩn tránh lồng ngực của hắn, “Hiện tại ban ngày, không tốt lắm đâu?”

“Vu Linh San, tôi cho cô biết, bởi vì cô mà tâm tình tôi không tốt, cô không thỏa mãn tôi. . . . . . . . .” Ánh mắt của hắn khẽ híp một cái, môi cũng lộ ra một đường cong xinh đẹp, đặc biệt hấp dẫn.

Nhưng Vu Linh San nghe được lý do này của hắn cũng hết sức buồn bực, hắn cùng cô kết hôn hắn buồn bực, chẳng lẽ cô không buồn bực sao?

Mặc dù chuyện này là do cô dựng nên, nhưng nếu như hắn không có ý xấu, hai người bọn họ sẽ đến nỗi biến thành quan hệ như hôm nay sao?

Cô càng nghĩ càng rối rắm, có chút giận đẩy hắn ra, muốn bò lên trên bờ, cô mới nâng một chân lên, hoa huyệt non mềm của cô liền lộ ra trước mặt hắn, dính vào nước ấm, nở rộ rất tươi, rất rực rỡ.

Hắn ngừng thở, một tay kéo cô xuống, chính là một hồi mãnh liệt.

Thời điểm Vu Linh San bị hắn hôn thở hổn hển, trong lòng mặc dù cũng rất muốn, nhưng lúc này cô lại đang suy tư một vấn đề, cô không muốn trở thành công cụ phát tiết của hắn, giữa bọn họ cần phải hảo hảo thông suốt, mà không phải luôn luôn triền miên như vậy.

Cô có chút tức giận đẩy hắn ra, lấy chiếc khăn tắm ở bên cạnh khoác lên mình chạy đi.

Lục Hiên Vũ thấy cô không giải thích được tức giận, hay bởi vì dục vọng kia không chỗ phát tiết cũng hết sức nổi giận, tròng mắt ám trầm, mang theo hung ác nham hiểm, vẻ mặt lạnh lùng, nhàn nhạt mím môi.

Hắn mặc quần áo tử tế ra ngoài, nghe phục vụ nói cô đã rời đi rồi.

Hắn mặc dù cảm thấy cô tức giận có chút không thể nói lý, đột nhiên cũng cảm thấy mình có phần nóng nảy, giống như chưa từng thấy qua phụ nữ, bất quá cũng là kiêng ăn đã lâu, đột nhiên tìm được một món đúng khẩu vị liền muốn ăn một bữa Thao Thiết [1] thịnh yến.
[1]: ác thú trong thần thoại Trung Quốc, là một con ác thú ăn không biết no

Lục Hiên Vũ không khỏi cười cười, đi ngang qua tiệm bánh ngọt còn mua một chiếc bánh ngọt nhỏ, chuẩn bị trở về hò hét với cô vợ nhỏ này. Hắn mới vừa lập gia đình, đối với khái niệm gia đình cũng không phải là rất hiểu, nhưng hắn biết, nếu kết hôn, hắn liền bắt đầu phải có trách nhiệm chăm sóc tốt gia đình này.

Khi về đến nhà, cư nhiên phát hiện Vu Linh San không ở nhà, gọi điện thoại cho cô, cô cũng không nhận, Lục đại thiếu gia hắn khi nào chủ động làm những chuyện như vậy? Cúi đầu nhận sai, lại không nhận được đáp lại.

Trong lòng tức giận càng quá mức, cho đến lúc chín giờ, cô vẫn chưa về.

Hắn ngồi trên ghế sa lon, cầm điều khiển TV, kênh truyền hình đổi lần lượt, hắn không nhịn được, giận đến ngay cả một chút nhẫn nại cũng không có, hắn quả quyết tắt ti vi, đổi một bộ quần áo, liền chạy đến câu lạc bộ đêm.

Ngày thường công việc của hắn rất bận, chẳng qua thỉnh thoảng vài buổi tối rảnh rỗi mới có thể cùng mấy người bạn tốt đến câu lạc bộ đêm thả lỏng, nếu đụng phải con mồi tốt, cũng sẽ đi săn một chút tươi đẹp. Thường ngày hắn mang một dáng vẻ hoàn hảo, tùy ý ngồi một chỗ liền có rất nhiều phụ nữ tự động đưa tới cửa.

Chỉ là kể từ khi quyết định kết hôn cùng Vu Linh San, hắn không đến những chỗ như thế này nữa! Kết hôn, muốn thu liễm tính tình, trung trinh chính là chủ yếu.

Nhưng hôm nay hắn tức giận.

Lúc này hắn ngồi ở trong câu lạc bộ chậm rãi thưởng thức từng ngụm rượu, tròng mắt khẽ nheo lại, nghe tiếng nhạc đinh tai, nhìn những người đang điên cuồng trong sàn nhảy.

Hắn nghĩ, nếu như bây giờ hắn không phải là chồng của một người phụ nữ, hắn có thể còn phô trương hơn so với mỗi người.

1 comments on “Ông xã ăn vụng xin chùi mép 5.2

Comt đi các nàng, cho ta thêm động lực nào!!!!!!!